Cả cuộc đời Bác “nâng niu tất cả chỉ
quên mình”, tấm lòng yêu nước thương dân, tất cả được cô đọng bằng những dòng
Di Chúc sâu nặng, thiết tha, bao la chan chứa tình yêu thương con người: “Cuối
cùng tôi để tại muôn vàn tình thân yêu cho toàn dân, toàn Đảng, cho toàn thể bộ
đội, cho các cháu thanh niên và nhi đồng”(1). Nhớ về những kỷ niệm
Ngày sinh của Bác khi Người còn sống, Người thường tránh việc tổ chức linh
đình, tốn kém, tránh quà cáp, biếu xén. Nhiều năm trên cương vị là người đứng đầu
Đảng cầm quyền – Đảng Lao động Việt Nam, người đứng đầu Nhà nước – Chủ tịch nước
Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, Bác thường tránh mọi người tổ chức ngày sinh của
mình. Có năm sang nước bạn, bên nước bạn phát hiện ngày sinh của Người, liền tổ
chức chúc tụng, chiêu đãi, tặng hoa. Bác đã bày tỏ rõ tâm tình của mình là
không muốn được mọi người tung hô, chúc tụng. Có lần Bác còn yêu cầu đồng chí
Bí thư riêng của mình là nhắc mọi người dành quà mừng tặng sinh nhật Bác để
giúp cho các cháu thiếu nhi, nhi đồng có thêm điều kiện học tập, vui chơi.
Đúng như những vần thơ của Nhà thơ Tố
Hữu: “Bác ơi! Tim Bác mênh mông thế. Ôm cả non sông mọi kiếp người”, tình
thương yêu của Bác là vô cùng rộng lớn và dành cho tất cả mọi tầng lớp nhân
dân. Không chỉ “Sữa để em thơ, lụa tặng già”, Bác còn quan tâm đến chỗ ở, việc
làm, đến từng bát cơm, manh áo hàng ngày cho nhân dân.
Sinh thời Bác nói “ Tôi chỉ có một ham
muốn, ham muốn tột bậc là làm sao cho nước ta được hoàn toàn độc lập, dân ta được
hoàn toàn tự do, đồng bào ta ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành “(2).
Ham muốn đó là tình cảm rộng lớn, dành cho Tổ quốc, nhân dân, ai cũng như ai,
có cuộc sống no ấm. Điểm nổi bật trong tình yêu thương con người của Bác còn là
sự bao dung và độ lượng rộng lớn, đặc biệt là những người mắc phải khuyết điểm.
Người nói: “Người đời ai cũng có chỗ tốt, chỗ xấu, ta phải khéo nâng chỗ tốt,
khéo sữa chữa chỗ xấu cho họ”(3). Trong sinh hoạt Đảng, Bác căn dặn:
”Phải có tình đồng chí thương yêu lẫn nhau”(4).
Bên cạnh đó, tình yêu thương con người
ở Bác còn thể hiện qua sự trân trọng, đề cao con người. Bác đánh giá cao vai
trò của nhân dân: “Trong bầu trời không gì quý bằng nhân dân”(5).
Bác tôn trọng từ các bậc hiền tài, các nhà khoa học, cho tới những người lao
công quét rác, bởi theo Bác, từ Chủ tịch nước tới người lao động bình thường, nếu
hoàn thành tốt nhiệm vụ, đều được coi trọng, đều vẻ vang như nhau. Không chỉ dừng
lại ở biên giới quốc gia, tình yêu thương, lòng nhân ái của vị lãnh tụ kính yêu
đã vượt qua cả danh giới địa lý, chính trị. Bác thương tất thảy những người
cùng khổ, những người bị áp bức, bóc lột ở các nước trên thế giới, bởi “họ là
thân thích ruột già, công nông thế giới đều là anh em”…
Tình yêu thương bao la ấy được thể hiện
khi viết về những việc Đảng, Nhà nước cần làm sau ngày thắng lợi của cuộc kháng
chiến chống mỹ xâm lược, Người đã nhấn mạnh: “Đầu tiên là công việc đối với con
người. Đối với những người đã dũng cảm hy sinh một phần xương máu của mình (cán
bộ, binh sĩ, dân quân, du kích, thanh niên xung phong…), Đảng, Chính phủ và đồng
bảo phải tìm mọi cách làm cho họ có nơi ăn, chốn ở yên ổn, đồng thời phải mở những
lớp dạy nghề thích hợp với mỗi người để học có thể dần dàn “tự lực cánh sinh”(6).
Bác nhắc nhỏ: “Đối với các liệt sĩ, mỗi địa phương (thành phố, làng, xã) cần
xây dựng vườn hoa và bia tưởng niệm ghi sự hy sinh anh dững của các liệt sĩ, để
đời đời giáo dực tinh thần yêu nước cho nhân dân ta”(7). Người cũng
chu đáo, quan tâm đến cha, mẹ vợ, con của thương binh và liệt sĩ và dặn “phải
giúp đỡ họ có công ăn việc làm thích hợp, quyết không để học bị đói, rét”(9).
Trong chiến lược xây dựng con người,
Chủ tịch Hồ Chí Minh đặc biệt coi trọng việc đào tạo, bồi dưỡng thế hệ trẻ. Người
rất quan tâm tới những chiến sĩ trẻ tuổi trong các lực lượng vũ trang nhân dân
và thanh niên xung phong đã được rèn luyện trong chiến đấu. Người đã căn dặn: “Đảng
và Chính phủ cần chọn một số ưu tú nhất, cho các cháu ấy đi học thêm các ngành,
các nghề để đào tạo thành những cán bộ, công nhân có kỹ thuật giỏi, tư tưởng tốt,
lập trường cách mạng vững chắc. Đó là đội quân chủ lực trong công cuộc xây dựng
thắng lợi chủ nghĩa xã hội ở nước ta”(9). Đây là tư tưởng thể hiện rất
rõ sự thống nhất giữa tính nhân văn cộng sản, tầm nhìn chiến lược về việc lựa
chọn, bồi dưỡng và phát huy nhân tố con người của Chủ tịch Hồ Chí Minh. Thực tế
của cuộc sống đã chứng minh tư tưởng ấy của Người là hoàn toàn đúng đắn.
Không những vậy, Người còn dành sự
quan tâm sâu sắc đến việc bồi dưỡng, cất nhắc, giúp đỡ phụ nữ để họ được tiến bộ,
bình đẳng và thật sự được giải phóng. Người đã khẳng định: “Đảng và Chính phủ cần
phải có kế hoạch thiết thực để bồi dưỡng, cất nhắc và giúp đỡ để ngày càng có
nhiều phụ nữ phụ trách mọi công việc kể cả công việc lãnh đạo. Bản thân phụ nữ
thì phải cố gắng vươn lên. Đó là một cuộc cách mạng đưa đến quyền bình đẳng thật
sự cho phụ nữ”(10).
Trong những ngày tháng Năm lịch sử kỷ
niệm 130 năm ngày sinh của Chủ tịch Hồ Chí Minh (19-5-1890/19-5-2020), đồng
bào, chiến sĩ cả nước và kiều bào ta ở nước ngoài đang hướng về Bác với tất cả
lòng tôn kính và niềm thương nhớ khôn nguôi. Thân thế và sự nghiệp của Người là
bản hùng ca bất diệt; là tấm gương sáng ngời về chủ nghĩa anh hùng cách mạng, về
lý tưởng cộng sản, về đạo đức cách mạng trong sáng.
Tháng Năm nhớ Bác, là học ở Bác đức
tính khiêm tốn, giản dị, hết lòng vì dân, vì nước, vì những mảnh đời còn gian
nan vất vả; là không ngừng tu dưỡng rèn luyện theo tư tưởng, đạo đức, phong
cách của Bác trong công việc cũng như từ những việc giản dị đời thường trong cuộc
sống. Cán bộ công chức, viên chức phải hết lòng tận tụy phục vụ nhân dân, phát
huy tinh thần đoàn kết giúp đỡ đồng nghiệp. Thế hệ thanh niên chúng ta phải
tiên phong, gương mẫu, ra sức rèn đức, luyện tài để xứng đáng là Thanh niên thế
hệ Bác Hồ, là những chủ nhân tương lai của đất nước.
Nửa thế kỷ Bác đã đi xa nhưng “Bác để
tình thương cho chúng con, một đời thanh bạch chẳng vàng son”. Tình yêu thương
và tư tưởng, tấm gương đạo đức của Bác mãi mãi là niềm tin tất thắng, được cả
thế giới ngưỡng mộ và là biểu tượng sáng ngời cho các thế hệ người Việt Nam học
tập, làm theo; mãi mãi là ngọn đuốc soi đường cho Cách mạng Việt Nam ta, cho
nhân dân Việt Nam ta tiến lên.
(1)
- Hồ Chí Minh. Toàn tập, NXB Chính trị
Quốc gia, Hà Nội 1995
(2)
- Hồ Chí Minh. Toàn tập, NXB Chính trị
Quốc gia, Hà Nội, T.4, Tr.161-162
(3)
- Hồ Chí Minh. Toàn tập, NXB Chính trị
Quốc gia, Hà Nội, T.5, Tr. 279
(4)
- Hồ Chí Minh. Toàn tập, NXB Chính trị
Quốc gia, Hà Nội, T.12, Tr.498
(5)
Hồ Chí Minh. Toàn tập, NXB Chính trị Quốc
gia, Hà Nội, T.8, Tr.276
(6)
Đến (10) - Hồ Chí Minh. Toàn tập, NXB
Chính trị Quốc gia, Hà Nội, T.12, Tr.503,504